XIN MỘT CHÚT TÌNH HOA CỎ

Đôi mắt em dậy thì trong vắt
Vướng lá vàng héo hắt mùa thu
Đôi bàn chân bước giữa lũng mù
Sương phủ lạnh bàn tay đã cũ

Ngày sắp nối đêm dài se sắt
Phố núi dày ảm đạm buồn tênh
Một hồn thơ rong ruổi lênh đênh
Nếm đắng cay chờ ngày giải thoát

Thơ chảy máu giữa đời trong suốt
Vạn niềm đau cắt cứa thịt da
Mùa thu vàng gân guốc mặt hoa
Em đi đứng khập khà khập khiễng

Nắng khô khốc nơi ngày loang lổ
Người chờ chực nuốt chửng hồn nhau
Bước lên nhau thỏa thuê chà đạp
Có xá gì một chút đớn đau

Xin cho ta chút tình hoa cỏ
Tiễn em đi chia biệt lụy phiền
Chốn nhân gian ai ngờ hết được
Ta về hát lại khúc vu miên.

Lmc