Nắng cõng ngày về trên khóe mắt
Khát bờ môi thắm đẫm ngọt ngào
Ly rượu chát chiều nay vướng đọng
Đỏ lòng ai rát rúa ngàn sao.
Đêm lao xao. Gió mùa vỡ vụn
Vườn tơ xanh lá úa rũ cành
Trăng đâu khuyết. Nỗi người tù túng
Trái tim côi cuộn sóng chòng chành.
Ta bước đi giữa trời cô độc
Lệ dửng dưng rơi ướt cuộc người
Lời thóa mạ tự mình buông xuống
Nén vào hồn. Đóng kín buồng tim.
Chưa hiểu hết trần gian ngày sống
Vất vưởng mây, lây lất gió lòng
Đời sấp ngửa chùng mình luồn cúi
Ta thấy ta nhỏ bé. Cát sông...
Nắng cõng ngày rưng rưng đôi mắt
Thôi. Khát khao chỉ để đau mình
Ta chắt chiu từng cơn đau thắt
Đặt trong lòng tỏ kiếp phù sinh.
Chiều có lên. Dâng khúc cầu kinh
Cho đêm ngã vào sâu giấc ngủ
Chung rượu sầu đành quên đi mất
Ta cầu siêu. Ta khát bình minh.
Hạt cát sông. Cõng hết chữ tình...?
Sao ngây ngô bên trời vụng dại
Còn xa lắm đường dài hút thẳm
Khoác lên tim giọt đắng ngậm ngùi
Chiều có lên. Đọc thuộc lời kinh
Cầu cho ta thoát ngày rỉ máu
Đêm bình yên. Giấc nồng thẩm thấu
Uống cạn ly nứt vỡ chữ tình...
Lmc