Bơ vơ cõng nỗi bơ vơ
Mùa thu ngán ngẫm, lời thơ bùi ngùi...
Em đi vén bức rèm tôi
Cho buồn dăng nét đồi mồi lên tim
Này đây, cái tuổi im lìm
Khóc cười môi mắt lim dim tình sầu
Cái tên héo rũ trôi đâu
Dùng dằng tơ tóc phai màu nguyên sơ
Lũng ngày khép nép chơ vơ
Tôi mang khao khát giấc mơ âm chùng
Lệ ngân từng nỗi tơ rung
Để phai hương sắc lạnh run mấy mùa
Tình ơi, có đủ bán mua
Cho xin một chút hơn thua với đời
Hoa tôi rụng cánh tơi bời
Dâng cho se sắt cuộc người rêu phong.
Lmc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét