XIN MỘT CHÚT TÌNH HOA CỎ

Đôi mắt em dậy thì trong vắt
Vướng lá vàng héo hắt mùa thu
Đôi bàn chân bước giữa lũng mù
Sương phủ lạnh bàn tay đã cũ

Ngày sắp nối đêm dài se sắt
Phố núi dày ảm đạm buồn tênh
Một hồn thơ rong ruổi lênh đênh
Nếm đắng cay chờ ngày giải thoát

Thơ chảy máu giữa đời trong suốt
Vạn niềm đau cắt cứa thịt da
Mùa thu vàng gân guốc mặt hoa
Em đi đứng khập khà khập khiễng

Nắng khô khốc nơi ngày loang lổ
Người chờ chực nuốt chửng hồn nhau
Bước lên nhau thỏa thuê chà đạp
Có xá gì một chút đớn đau

Xin cho ta chút tình hoa cỏ
Tiễn em đi chia biệt lụy phiền
Chốn nhân gian ai ngờ hết được
Ta về hát lại khúc vu miên.

Lmc

NỖI SỢ LÒNG ANH



Anh sợ em đi
Sẽ bùng lên ngày giông bão
Đời anh ngọt bùi bỗng chốc hoá đắng cay
Có những gì? Đôi ta có những gì?
Trái tim lạc đàn hay ngày không có nắng
Mịt mờ tăm tối 
Lối nhỏ hoa vàng giờ tím tái tàn phai
Anh sẽ chìm vào trong biển chết
Ngày tháng đi qua vô nghĩa một linh hồn

Em ra đi, ừ thì anh biết sẽ có ngày như thế
Tình yêu trao nhau đâu dễ giải, đâu như trò đùa
Thấy nhau mỉm cười đủ ra mùa hạnh phúc
Từng vòng tay và từng nụ hôn khiến trái tim nhớ chẳng hề nguôi
Bao kỷ niệm đời mình vụt qua như thế
Ngọt bùi cay đắng bước ngang đời ta cũng để lại vết hằn
Không còn nhau, ta sẽ ra dang dở...

Anh sợ em đi,
Đời anh nên cô độc
Đã quen rồi ngày tháng bên nhau
Xa như thế tình anh ra cằn cỗi
Hạn hán yêu thương sẽ xiết chết tim này
Chưa có lúc nào anh gục ngã
Nhưng anh sẽ quỵ xuống khi em gieo bước ra đi
Chưa có lúc nào anh thấy mình yếu hèn như thế
Nhưng không đâu, đó là sự thật vì bình minh chẳng còn

Anh sợ em đi,
Ngày không còn nắng...

Lmc

TÂM TÌNH HẠT CÁT SÔNG


Nắng cõng ngày về trên khóe mắt
Khát bờ môi thắm đẫm ngọt ngào
Ly rượu chát chiều nay vướng đọng
Đỏ lòng ai rát rúa ngàn sao.

Đêm lao xao. Gió mùa vỡ vụn
Vườn tơ xanh lá úa rũ cành
Trăng đâu khuyết. Nỗi người tù túng
Trái tim côi cuộn sóng chòng chành.

Ta bước đi giữa trời cô độc
Lệ dửng dưng rơi ướt cuộc người
Lời thóa mạ tự mình buông xuống
Nén vào hồn. Đóng kín buồng tim.

Chưa hiểu hết trần gian ngày sống
Vất vưởng mây, lây lất gió lòng
Đời sấp ngửa chùng mình luồn cúi
Ta thấy ta nhỏ bé. Cát sông...

Nắng cõng ngày rưng rưng đôi mắt
Thôi. Khát khao chỉ để đau mình
Ta chắt chiu từng cơn đau thắt 
Đặt trong lòng tỏ kiếp phù sinh.

Chiều có lên. Dâng khúc cầu kinh
Cho đêm ngã vào sâu giấc ngủ
Chung rượu sầu đành quên đi mất
Ta cầu siêu. Ta khát bình minh.

Hạt cát sông. Cõng hết chữ tình...?
Sao ngây ngô bên trời vụng dại
Còn xa lắm đường dài hút thẳm
Khoác lên tim giọt đắng ngậm ngùi

Chiều có lên. Đọc thuộc lời kinh
Cầu cho ta thoát ngày rỉ máu
Đêm bình yên. Giấc nồng thẩm thấu
Uống cạn ly nứt vỡ chữ tình...

Lmc

SỢ BÃO

Cho đồng bào miền Trung lại thêm một mùa bão lũ

Có bàn tay vuốt trái tim gầy
Nắng dạt lên toe toét nỗi ngày
Bão chập chùng lê thê cuốn thét
Người đâu quên ám ảnh loay hoay.

Lmc
Tháng 10/2010

TRĂNG RẰM QUÊ TA



Tranh sưu tầm internet


Trăng rằm trên quê hương
Lơ lững giữa bầu trời
Len mình qua vườn lá
Xôn xao gió mùa lơi

Ánh trăng mang ân tình
Bao tháng ngày đi xa
Mười lăm tròn vành vạch
Kẻ tha hương nhớ nhà...

Trăng rằm trên quê hương
Như cái nong của mẹ
Như mặt giếng đầu làng
Tắm mình sau bờ trúc

Lên cao lên chiếu sáng
Ngời ngời lối ta đi
Trăng ngọt ngào rất đỗi
Dát vàng dải sông quê

Trăng rằm trên quê hương
Đẹp tuổi thơ đến thế
Hiền nên có chị hằng
Hiền nên Cuội chẳng xa

Trăng ôm ấp mái nhà
Ôm ấp một thời hoa
Trăng ôm cả trời đất
Ôm tấm lòng quê ta

Lmc