NỖI SỢ LÒNG ANH



Anh sợ em đi
Sẽ bùng lên ngày giông bão
Đời anh ngọt bùi bỗng chốc hoá đắng cay
Có những gì? Đôi ta có những gì?
Trái tim lạc đàn hay ngày không có nắng
Mịt mờ tăm tối 
Lối nhỏ hoa vàng giờ tím tái tàn phai
Anh sẽ chìm vào trong biển chết
Ngày tháng đi qua vô nghĩa một linh hồn

Em ra đi, ừ thì anh biết sẽ có ngày như thế
Tình yêu trao nhau đâu dễ giải, đâu như trò đùa
Thấy nhau mỉm cười đủ ra mùa hạnh phúc
Từng vòng tay và từng nụ hôn khiến trái tim nhớ chẳng hề nguôi
Bao kỷ niệm đời mình vụt qua như thế
Ngọt bùi cay đắng bước ngang đời ta cũng để lại vết hằn
Không còn nhau, ta sẽ ra dang dở...

Anh sợ em đi,
Đời anh nên cô độc
Đã quen rồi ngày tháng bên nhau
Xa như thế tình anh ra cằn cỗi
Hạn hán yêu thương sẽ xiết chết tim này
Chưa có lúc nào anh gục ngã
Nhưng anh sẽ quỵ xuống khi em gieo bước ra đi
Chưa có lúc nào anh thấy mình yếu hèn như thế
Nhưng không đâu, đó là sự thật vì bình minh chẳng còn

Anh sợ em đi,
Ngày không còn nắng...

Lmc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét